A. Thỏa thuận, mệnh lệnh, thông qua các tổ chức đại diện hợp pháp.
A. Thỏa thuận, mệnh lệnh, thông qua các tổ chức đại diện hợp pháp.
Có thể nói đây là phương pháp điều chỉnh rất đặc thù của Luật lao động. Phương pháp này được sử dụng để giải quyết những vấn đề phát sinh trong quá trình lao động có liên quan trực tiếp đến quyền, lợi ích hợp pháp của người lao động.
Trong quan hệ lao động, các chủ thể tham gia quan hệ này có địa vị kinh tế không bình đẳng, do đó tổ chức Công đoàn - với tư cách là đại diện tập thể người lao động, do người lao động tự nguyện lập nên - có chức năng đại diện tập thể người lao động trong quan hệ với người sử dụng lao động, nhằm bảo vệ quyền lợi của người lao động khi các quyền, lợi ích hợp pháp của họ có nguy cơ bị xâm phạm. Điều này khẳng định rằng, sự hiện diện của tổ chức Công đoàn là chính đáng, không thể thiếu được.
a. Trong quan hệ lao động, người lao động luôn phụ thuộc vào người sử dụng lao động.
Sự phụ thuộc này thể hiện ở nhiều mức độ khác nhau trong mỗi hình thái kinh tế – xã hội nhưng nó tồn tại trong tất cả các giai đoạn phát triển.
Thứ nhất, sự phụ thuộc của người lao động vào người sử dụng lao động về mặt pháp lí. Người sử dụng lao động có quyền tổ chức, quản lí quá trình lao động của người lao động và người lao động phải tuân thủ. Điều đó xuất phát từ những lí do sau:
– Người sử dụng lao động có quyền sở hữu tài sản mà các yếu tô cấu thành nên quan hệ sản xuất luôn chịu sự chi phối của quan hệ sở hữu;
– Người sử dụng lao động bỏ tiền ra mua sức lao động của người lao động, muốn sử dụng sức lao động đó một cách hiệu quả nhất buộc người sử dụng lao động phải quản lí cho hợp lí, không để bị lãng phí;
– Do mục tiêu sinh lợi nhuận, năng suất, hiệu quả, chất lượng trong kinh doanh. Tuy người lao động phụ thuộc vào người sử dụng lao động nhưng pháp luật quy định hai bên được tự do thỏa thuận trên cơ sở hợp đồng lao động.
Thứ hai, về mặt lợi ích kinh tế, giữa người lao động và người sử dụng lao động vừa có mâu thuẫn, vừa có thống nhất phụ thuộc vào nhau. Trong quan hệ lao động, người sử dụng lao động có quyền quy định cơ chế phân phối trong đơn vị, có quyền quyết định các mức lương đối với từng vị trí công việc, có nghĩa vụ trả lương cho người lao động….Người sử dụng lao động luôn muốn giảm tới mức thấp nhất các khoản chi phí.
b. Quan hệ lao động chứa đựng đồng bộ các yếu tố kinh tế và xã hội.
Quan hệ lao động không chỉ liên quan đến việc làm, giải quyết việc làm, hạn chế thất nghiệp. bảo đảm đời sống người lao động, an toàn lao động,… mà còn liên quan đến đầu tư nguồn nhân lực, thu nhập, thu hút đầu tư, tăng trưởng và phát triển kinh tế. Trên cơ sở những đặc điểm này nhà nước phải có định hướng điều chỉnh phù hợp, giả quyết đồng bộ các vấn đề kinh tế xã hội đặt ra trong quá trình sử dụng lao động.
a. Quan hệ làm công ăn lương giữa người lao động và người sử dụng lao động
Quan hệ lao động giữa người làm công ăn lương và người sử dụng lao động được xác lập trên cơ sở hợp đồng lao động. Xét về bản chất đó là sự thỏa thuận giữa các bên theo quy định của pháp luật.
Tóm lại, quan hệ làm công ăn lương giữa người lao động và người sử dụng lao động là đối tượng điều chỉnh chủ yếu nhất của luật lao động, bờ vì xuất phát từ yêu cầu của nền kinh tế thị trường, nhu cầu của các bên tham gia quan hệ lao động.
Là quan hệ giữa người lao động và người sử dụng lao động nhưng không xác lập trên hợp đồng lao động mà xác lập bằng các hình thức khác như: biên chế, bầu cử…. Những quan hệ này luật lao động chỉ điều chỉnh một phần chứ không điều chỉnh toàn bộ.
Luật lao động có vai trò quan trọng trong việc thực hiện và bảo vệ các quyền cơ bản của công dân trong lĩnh vực lao động. Việc xác đinh đối tượng điều chỉnh chủ yếu của các quan hệ lao động làm công ăn lương, luật lao động đã thúc đẩy sự phát triển quan hệ lao động tiêu biểu và phổ biến của nền kinh tế thị trường theo xu hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước.
Theo Điều 1 Bộ Luật lao động 2019:
Bộ luật Lao động quy định tiêu chuẩn lao động; quyền, nghĩa vụ, trách nhiệm của người lao động, người sử dụng lao động, tổ chức đại diện người lao động tại cơ sở, tổ chức đại diện người sử dụng lao động trong quan hệ lao động và các quan hệ khác liên quan trực tiếp đến quan hệ lao động; quản lý nhà nước về lao động.
Đối tượng điều chỉnh của luật lao động là mối quan hệ xã hội phát sinh giữa một bên là người lao động làm công ăn lương với một bên là cá nhân hoặc tổ chức sử dụng, thuê mướn có trả công cho người lao động (gọi là quan hệ lao động) và các quan hệ khác có liên quan phát sinh trong quá trình sử dụng lao động( quan hệ liên quan đến quan hệ lao động).
Như vậy, đối tượng điều chỉnh của luật lao động bao gồm hai nhóm quan hệ xã hội: quan hệ lao động và quan hệ liên quan đến quan hệ lao động. Tuy nhiên do đề bài yêu cầu, em xin đi sâu vào phân tích quan hệ lao động – đối tượng điều chỉnh của luật lao động Việt Nam.
Câu hỏi: Các phương pháp điều chỉnh của pháp luật lao động là gì?
A. Thoả thuận, mệnh lệnh, thông qua các tổ chức đại diện hợp pháp
B. Tuỳ theo hai bên chủ thể quan hệ pháp luật lao động
C. Thông qua các tổ chức đại diện của 2 bên chủ thể quan hệ lao động
D. Phương pháp bình đẳng và phương pháp mệnh lệnh.
Đáp án: Chọn "A. Thoả thuận, mệnh lệnh, thông qua các tổ chức đại diện hợp pháp" là đáp án đúng.
Lý giải: Các phương pháp điều chỉnh của pháp luật lao động bao gồm: thoả thuận, mệnh lệnh, thông qua các tổ chức đại diện hợp pháp.
Phương pháp điều chỉnh của luật lao động không chỉ có một mà bao gồm đến 3 phương pháp.
Đầu tiên, trong việc điều chỉnh quan hệ lao động, pháp luật ưu tiên ý chí của các bên có liên quan, đó là quyền tự quyết, tự thỏa thuận của 2 bên. Vì chỉ khi giải pháp điều chỉnh đạt được sự đồng thuận, nhất trí cao của các chủ thể, thì việc thực hiện trên thực tế mới diễn ra tốt đẹp, chủ thể tham gia quan hệ lao động sẽ tự giác chấp hành các phương án theo thỏa thuận trước đó.
Tiếp đó là phương pháp mệnh lệnh. Như đã nêu tại phần 3 thì phương pháp này được sử dụng nhằm xác định nghĩa vụ của người lao động. Người lao động đi làm, và được chi trả tiền lương dựa trên công sức họ bỏ ra cho công việc. Trong quá trình làm việc, NLĐ phải tuân thủ các quy tắc, nội quy do công ty đặt ra (không trái với quy định của pháp luật). Có thể nói NSDLĐ mở công ty, doanh nghiệp để kiếm tiền, vì vậy, NLĐ cũng cần phải hoàn thành nghĩa vụ và trách nhiệm của mình trong công việc thì mới có việc làm và được chi trả tiền lương. Một tổ chức sẽ không thể hoạt động tốt nếu thiếu đi nội quy và tính kỷ luật trong công việc.
Phương pháp điều chỉnh thông qua các tổ chức đại diện hợp pháp, mà cụ thể ở đây là công đoàn. Phương pháp này cũng đã được đề cập tại phần 3.3 của bài viết. Việc điều chỉnh thông qua tổ chức là công đoàn có cả 2 mặt tích cực và tiêu cực.
- Thứ nhất về mặt tích cực: Công đoàn đại diện cho người lao động, tránh sự va cham giữa NLĐ và NSDLĐ. Vì dù sao môi quan hệ này cũng khá nhạy cảm, NLĐ hầu như luôn ở thế yếu, phụ thuộc vào công việc và tiền lương mà NSDLĐ trả cho. Hơn thế nữa, thực tế là không phải tất cả lao động đều hiểu hết tất cả quyền lợi và nghĩa vụ của bản thân, còn Công đoàn thì lại có chuyên môn, kinh nghiệm hơn. Vì vậy, thông thường tổ chức Công đoàn sẽ có những cách điều chỉnh, giải quyết vấn đề tốt hơn một các nhân người lao động.
- Thứ hai về mặt tiêu cực: Việc đại diện thông qua một tổ chức hay bất cứ một ai khác là đại diện gián tiếp. Đôi khi việc đại diện gián tiếp sẽ không thể hiện chính xác được ý chí của chủ thể các bên trong quan hệ cần điều chỉnh. Vì thế, có thể sẽ không đem đến kết quả tốt như mong muốn của NLĐ.
Bài viết đã cung cấp thông tin về đối tượng điều chỉnh và phương pháp điều chỉnh của Luật lao động. Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục Hỏi đáp pháp luật của HoaTieu.vn.